27/11/23
Nhìn theo bóng núi
Vâng, cái bóng lừng lững đó, to và cao như dãy Trường Sơn chạy
dọc nước Việt hình chữ S đã chỉ còn là dáng tiều tụy của một đời như du thủ, lưng
áo của một thiên lý độc hành. Tôi nhận tin Thích Tuệ Sỹ thở hơi cuối cùng tại
chùa Phật Ân sau hơn nửa tiếng khi người rời bỏ thế gian. Tôi nhận tin cựu tù A20
Phạm Văn Thương, buông đao bỏ kiếm lúc 14g ngày 24-11-2023, trong tình huống lo
lắng sau những tin tức dồn dập rằng Tuệ Sỹ ngả bệnh nặng hơn và đang nằm bệnh
viện, dù rằng sáng nay tôi còn biết tin ông vừa được đưa về chùa Phật Ân ở Long
Thành, Đồng Nai.
Tôi không có cơ may sống cùng ông trong Trại Trừng Giới. Tôi
ra khỏi trại này từ năm 1987, nhưng tôi biết khá rõ về ông qua những bài thơ để
lại cho đời, trên các thông tin của thế giới mạng. Tôi kính ông một hòa thượng
suốt đời tận tụy với chánh pháp, và đã truyền đạt cho đời biết bao điều, mà suốt
chiều dài lịch sử Phật Giáo tại Việt Nam hiếm có một nhà sư nào làm cho hậu thế
kính phục và coi đó là khuôn mẫu trong cái nhìn về Phật Pháp.
Tôi phục cái cao ngạo của cựu tù A20 Phạm Văn Thương trước những áp lực của nhà cầm quyền đối với ông. Như lời kể của các cựu tù từng một thời ở chung với ông tại Trại Trừng Giới hay Thung Lũng Tử Thần.
5/9/23
Tiễn nhau trước giờ lâm tử
Những
giot nước mắt trên tình cố cựu
ngươi
làm ta đau đứt ruột Trí ơi!
mấy
mươi năm tụi mình vẫn cút côi
thân
chiến bại chết mòn trên vết nhục
Này
nghĩa, này tình - mười năm tù ngục
này
thương, này hận gói lại đành sao
có
phải chăng lần cuối thấy mặt nhau
sao
lại nói chi những lời vĩnh biệt
Tội
cho ngươi từng một thời oanh liệt
sống
hiên ngang để trả nợ sơn hà
vội
vàng đi trong tàn lụi tuổi già
còn
gầm lên xót một thời chinh chiến
Ta
và ngươi những con thú tật nguyền
đâu
dễ bình yên lần về đất chết
cứ
coi như một cuộc chơi chấm hết
dù
chưa qua khỏi vạch mức khởi đầu
Trí ơi! dù thế nào - có sao đâu?
thản nhiên dẫm bàn chân teo trên đất
đất đã cho ngươi một đời chật vật
đất sẽ ôm ngươi cùng những nhục vinh
Thăm lom ngươi là chia nhau chút tình
tình cố cựu - sợ mai không còn nữa
A20 nguyễn thanh khiết
15g 05-08-2023
Với Nguyễn Hữu Trí
9/8/23
Vũ Hùng Cương
Bốn mươi năm hề! gặp lại nhau
sau buổi tan hàng đầy nghiệt
ngã
cứ nhìn nhau mắt buồn đau đáu
nhắc anh em tóc bạc tuổi già
Có lẽ ngàn ngày trong quá khứ
như nắm tay buồn níu nước non
người về chi để Saigon giận dữ
nắng chiếu xuống đường bước
lom khom
Ngồi quán vỉa hè thương chốn
cũ
ly cà phê cũng khác hồi xưa
ngựa xe xót tình vang tiếng
hú
thương người khóc chuyện nắng
cùng mưa
Tiễn nhau chia tay ở ngã tư
bốn mươi năm hề! còn cù cưa
cái bắt tay đã vào lịch sử
lịch sử Sài Gòn của người xưa
nguyễn thanh khiết
Với A20 Vũ Hùng Cương
09-08-2023
18/4/23
Chút
tình cùng kẻ sĩ
Năm tám mươi mốt người rời khỏi trại
mang theo tháng tư biền biệt xứ người
nhắc chi chuyện ân nghĩa hay thói đời
ngần đó tháng năm ai quên ai nhớ
Thung Lũng Tử Thần là duyên hay nợ
theo ám bọn mình sau buổi tan quân
sống sót, nhục vinh - cuộc người lẩn quẩn
nói trăm điều cũng kẻ ở người đi
Bốn mươi hai năm quay lại làm gì
thăm nhau chi giữa tháng tư ngày nắng
trả sao đây những tình sâu nghĩa nặng
lúc cuối đời cứ phải nói chia ly
Mai mốt người đi - ta biết người đi
như tháng tư mưa rồi trời cũng nắng
như vết thương xưa càng lâu càng nặng
da chưa kịp liền máu ứa làm đau
Ngồi với nhau nhắc nhớ một chiến hào
rướm lệ mà chi đã đành thân phận
tháng tư kia từ trăm ngàn mối hận
đợi người về thổi chút bụi hôm nay
Mai mốt người đi - ta giữ tình này
chắc không hứa có một lần quay lại
tuổi tám mươi người dặm ngàn tay nải
cứ lên đường cho hết chuyến rong chơi.
Ta ở lại ngó tháng tư rực trời
với vết thương ngàn năm còn mưng mủ
nguyễn thanh khiết
18-04-2023
Ngồi với A20 Phùng Văn Triển
ở Trung Chánh