Hiển thị các bài đăng có nhãn Tống Phước Hiến phu nhân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tống Phước Hiến phu nhân. Hiển thị tất cả bài đăng

22/2/11

THIÊN ĐƯỜNG ĐỎ



Quán lá xin trân trọng giới thiệu với các A20 và những chiến binh một thời bất khuất bài viết từ xương máu của A20 Tống Phước Hiến phu nhân, Thiếu úy CSQG Lê Thị Xuân. Một gia đình A20 đã bỏ một thời hạnh phúc trong những ngày điêu linh của đất nước, đọc để lắng sâu vào tâm thức sự chịu đựng của chị và những đòn thù ập xuống gia đình một A20 kiên cường như chính anh đã từng sống và chiến đấu với đồng đội suốt những năm tháng trong những trại tù ,Quán lá xin nghiêng mình trước A20 Tống phu nhân


                                                          
                           Lê Thị Xuân       


     Tối ngày 28.6.1975 tôi bị di chuyển cùng chung với chồng từ Trường Trung Học Nguyễn Bá Tòng tại Sài Gòn đến Trại Suối máu được khoảng 1 tuần lại bị chuyển đến trại Thành Ông Năm, Hóc Môn do đoàn 500 cộng sản quản lý. Trại chia làm hai khu: Nữ Sĩ Quan (SQ) Quân đội, và  Nữ SQ/ CSQG. Chúng tôi bị chia thành từng B và phải chen lấn lẫn nhau trong một diện tích chỉ đủ để  nằm nghiêng. Lúc nầy tôi mang thai cháu đầu lòng gần 7 tháng. Đây là thời gian thai nhi phát triển, nên thai phụ cần được nghỉ ngơi, thoải mái, tránh bị những áp lực và thai phụ cần phải được thực phẩm dinh dưỡng vừa tinh khiết vừa đầy đủ. Nhưng với tôi thì hoàn toàn trái ngược. Ngoài môi truờng sống quá thiếu vệ sinh, lại phải ngồi nghe học tập, thảo luận, đấu tố. Thể chất mệt mỏi, tâm trí lúc nào cũng lo sợ cho bản thân, cho gia đình và cho chồng . Thai nhi càng lúc càng phát triển nên tôi thèm ăn lắm, nhưng bụng thì lúc nào cũng đói, dinh dưỡng chẳng có, áp lực càng lúc càng nặng và rồi hai chân tôi bị quỵ, chỗ kín bị ra máu, không được chữa trị hoặc thuốc men. Tôi đuối sức! Trước tình trạng sức khỏe tồi tệ và mạng sống của tôi bị đe dọa, ngày 12/8/75 Cộng sản (CS) thả tôi về với lý do: “tạm hoản quản huấn vì sắp đẻ” (nguyên văn).