A20 Phạm Văn Thành
1993 Tháng Mười.
Sau bữa ăn lạ
lùng, đoàn xe lăn bánh trèo đèo Đại Lãnh. Quá đẹp. Tôi đây là lần đầu
tiên trong đời nhìn thấy bầu trời và cảnh trí phần đất phía bắc tính từ
Nha Trang. Vách đá lởm chởm kiểu dạng khối mang màu xanh thẫm, lô nhô lúc
ẩn lúc hiện sau những thảm xanh biên biếc của rừng lá cọ. Biển xanh thẫm
dưới chân đèo, vắt vẻo thật xa phía chân trời là những ngọn sóng trắng bạc
màu. Quê hương. Non nước. Sao kỳ vỹ lạ lùng.
Tôi đã nhiều lần vượt
đèo Alpe từ biên giới Pháp để đi Ý Đại Lợi. Cảnh trí cao hơn Đại Lãnh rất
nhiều… nhưng cái đẹp Đại Lãnh vẫn hút tâm trí tôi cực mạnh. Có lẽ do tâm ý
mình không được khách quan chăng.
Đỉnh đèo gió
giật phần phật. Xe được lệnh dừng lại. Hai đầu đường đèo xe thường dân bị
ách lại bằng hai xe đi đầu và đi cuối của đoàn xe áp giải tù
năm chiếc. Thấp thoáng tôi nhìn thấy một chiếc cờ nhỏ lạ màu đỏ quơ quơ ở
chỗ gần chiếc xe đi đầu đậu ách lại.