A20 Phạm Văn Thành
Tháng 10/1993.
Sàigòn - Nha trang.
*
Bốn chiếc xe du
lịch loại 12 chỗ ngồi lăn bánh vào thành phố Nha trang sau khi thả
xuống địa phận Bình Tuy một người đàn bà của nhóm. Chị Nhạn. Người đàn bà
đứng bên cạnh tôi ở hàng ghế tòa án tối cao. Người đàn bà da đen nhẻm,
dáng người nhỏ bé, miệng luôn nói câu nói xin tha xin thương cho
những đứa con của bà. Người đàn bà mà tôi đã không dấu nổi nỗi niềm xót xa
và thậm chí cáu giận người đồng phạm chung trong vụ án với tôi,
Nguyễn Ngọc Đăng !
Bà bị bắt, kết
án 12 năm tù vì đã cung cấp… thuốc nổ cho người của Nguyễn Ngọc Đăng.
Thời điểm ấy, bán thuốc nổ ở Tân Phú Đồng Nai thực chất là một dịch vụ
thường ngày của những người cựu cán binh bộ đội có quan hệ nhì nhằng giữa
giới giữ kho quân đội và giới đánh bắt cá trên hồ nước Trị An mênh mông.
Bà là người hoàn toàn không hề biết rằng số thuốc nổ mà bà cung cấp sẽ
được góp phần dùng vào một cuộc bạo loạn mang mục đích lật đổ chính quyền, một
chính quyền được đặt cho cái tên miêu mị: Chính quyền nhân dân .