20/6/12

Vĩnh biệt anh Nguyễn Ngọc Đăng



Huỳnh Ngọc Tuấn


Nguyễn Ngọc Đăng


Những ngày này đất nước chúng ta như “cá nằm trên thớt”, người dân tột độ hoang mang lo lắng về tương lai dân tộc. Câu hỏi nhức nhối đang đặt ra: Việt Nam rồi đây có còn là “Minh Châu trời Đông” có còn là: Non sông như gấm hoa uy linh một phương – xây vinh quang ngất cao bên Thái bình dương” hay rồi đây chỉ còn là phiên thuộc của đại Hán?

Những ngày này cả hai đầu đất nước Hà Nội – Sài Gòn và đâu đó ở nhiều nơi khác đã vang lên lời ca hội nghị Diên Hồng. thì thật là đau xót khi tôi vừa nhận được tin từ người thân của anh Nguyễn Ngọc Đăng báo cho biết là anh đã từ trần vì bệnh ung thư gan ngày 30/4/2011, tại Úc châu.

Anh Nguyễn Ngọc Đăng chắc có lẽ là người đầu tiên  dõng dạc – hào hùng vừa đi lại trong sân (trước rất nhiều con mắt canh phòng của công an trại giam) vừa hát vang bài Hội  nghị Diên Hồng “Toàn dân nghe chăng – Sơn Hà nguy biến… Hận thù đằng đằng – biên thùy rung chuyển”… “Toàn dân Tiên Long – Sơn hà nguy biến… Hận thù đằng đằng – nên hòa hay chiến”.

Đó là một buổi chiều tại trại giam Xuân Phước, tỉnh Phú Yên khi mọi người đang “cố thủ” trong buồng  giam số 2, trong cuộc đấu tranh đòi Nhân quyền mùa đông 1994 mà tôi đã có dịp thuật lại trong cuốn hồi ký “Hồi ức về nhà tù Cộng sản Việt nam”

Anh Nguyễn Ngọc Đăng từ Canada về Việt Nam tranh đấu trong tổ chức Liên Đảng, anh bị bắt năm 1993 tại Sài Gòn. Nhà cầm quyền CSVN kết án anh 20 năm tù. Nhờ sự quan tâm và can thiệp của cộng đồng quốc tế nhất là của chính phủ Canada năm 1998 CSVN trả tự do cho anh. Sau đó anh sang định cư tại Úc và từ trần ở đó.

Trong nhà tù CSVN anh Nguyễn Ngọc Đăng là một chiến sĩ dân chủ kiên cường, anh luôn tranh đấu bảo vệ lý tưởng, bảo vệ công lý. Chúng ta có thể tự hào về anh, gia đình anh có thể tự hào về anh.Với lòng ngưỡng mộ và thương tiếc anh, tôi xin kính báo cho bạn bè khắp nơi được biết để chia sẻ sự mất mát đau đớn này.

Anh Nguyễn Ngọc Đăng sinh năm 1958 tại  Miền nam Việt Nam, trong một  gia đình Công giáo thuần thành, gia đình anh di cư từ miền Bắc vào Miền Nam tự do năm 1954.
Cầu xin cho anh được an nghỉ và trở về bên cạnh Thiên Chúa – Đấng dã dạy anh sống như một con người công chính và giàu tình yêu thương đồng loại.

Xin vĩnh biệt và mãi mãi nhớ anh.

Huỳnh Ngọc Tuấn
22-7-2011




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét