Buổi sáng mùa
hạ thành phố Baltimore đầy sương mù và se se lạnh. Hôm nay tôi sẽ vào Home
Depot để mua một số hoa về trồng, trong đó có loại hoa mà mấy anh bạn Bắc Kỳ
của tôi gọi là Tường Vi, cái tên nghe như tên con gái, sắc hoa màu hồng
phấn pha nhụy vàng tuyệt đẹp.
Đang ngồi nghỉ mệt thì cô cháu
tôi đi chợ về đến, theo sau là một cô bạn người… tôi không hiểu cô bé ấy là
người thuộc quốc gia nào, gương mặt, nước da và vóc dáng nhỏ nhắn giống Á châu
hơn là Mỹ. Cô ấy đến gần chào tôi (dĩ nhiên là bằng tiếng Anh), đôi mắt to đen
trên gương mặt thật xinh, tôi buộc miệng: - “Đẹp quá !”(nói bằng tiếng Việt),
cô bé một thoáng ngơ ngác không hiểu tôi nói cái gì, chợt nhớ ra… tôi xin lỗi
và giải thích bằng tiếng Anh, cô bé cười… càng làm cho gương mặt đẹp thêm !