(tưởng niệm anh Phạm Văn Be cùng các bằng hữu
đã hy sinh trong cuộc vượt ngục 1981.)
Ai đã thấy ngang trời rực lửa
Bóng mây vờn cây lá chốn hoang vu
Ai đã nghe tiếng đất rít căm thù
Đêm vượt ngục lòng tôi ghi nhớ mãi !
Một người bạn đã nghìn thu ở lại
Khép mi sầu miên viễn giữa đồi hoang
Quốc dân ơi, đây rừng núi Trường Sơn
Quốc dân ơi, đây tù ngục chứa căm hờn
Đây xiềng xích những người yêu tổ quốc
Yêu độc lập tự do, yêu hạnh phúc
Yêu tương lai dân tộc giống Tiên Rồng !
Đêm nay gió thổi lạnh lùng
Rừng thiêng sương trắng phủ trùm sơn khê
Âm vang rờn rợn bốn bề
Kìa bao chính khí bay về Trường Sơn
Đêm nay mưa đổ từng cơn
Phải chăng tiễn một linh hồn ra đi...
Ai đổ lệ phân ly
Ai rượu nồng tiễn biệt
Có gì đâu !
Một kiếp lưu đày !
Mộ hoang một nấm sơ sài
Cỏ tàn hoa dại tháng ngày tiêu sơ
Nào ai sương khói sớm trưa
Từ đây phó mặc gió mưa phũ phàng
Đêm nay mười sáu tháng năm
Suối vàng anh đến nhà giam tôi cùm.
Anh nằm xuống nơi này
Nghìn thu - thôi vĩnh cách
Chúc hồn người thiên cổ
Miền cực lạc siêu thăng
Chúng tôi còn ở lại
Nói làm sao hết khó khăn
Đòn thù tơi tả
xác thân rã rời .
Gian nan nào xá anh ơi
Xà lim cùm thép trò chơi mạt đời...
Nấu nung chí vững gan bền
Hẹn ngày vùng vẫy báo đền non sông.
A20 Bảo Giang Lê Văn Triệu
1981-1993
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét