(Kính tặng hương hồn các anh em đã bị xử tử
hình
tại Bình Điền, Quảng Nam và Phú Yên
Đặc biệt tưởng nhớ Kiều Đình Thanh, Tạ Hồng Nhạn, Phạm văn Be ...)
Anh ra đi không một lời từ giã
Tôi nghẹn ngào bên vách đá thâm u
Kỷ niệm nào ròng rã mấy mùa thu
Đã sống bên nhau trong lao tù Cộng sản
Rồi giờ đây trên con đường sứ mạng
Anh đến pháp trường bỏ lại một mình
tôi
Tiếc thương anh tôi nói chẳng nên lời
Ôm vách đá rong rêu còn hơi ấm !
Cũng nơi đây đã bao lần máu đẫm
Những trận đòn như thịt nát xương tan
Thôi hết rồi đâu còn thủa dọc ngang
Đường Cách mạng nửa đường anh gãy cánh !
Bỏ lại đây suốt cùm trong khám lạnh
Mới ngày nào hai đứa xích cùng nhau
Chia sẻ từng hạt muối cọng rau
"Một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ
"
Tình chiến hữu luyến lưu là thế đó
Mà giờ đây anh vội bỏ đi rồi
Tôi nuốt hờn sao lệ vẫn trên môi
Hồn tấy máu !
Tiễn anh
giờ phút cuối
Chốc nữa đây anh trở về cát bụi
Có lẽ nào !.. hay Thượng đế bất công ...
Nghe hung tin - Cả dân tộc đau lòng
Tựa núm ruột của mình dao ai cắt !
Vợ con anh lệ nhòa trong giếng mắt
Tiễn đưa chồng không kịp mặc áo tang
Than than ôi ! Đã gãy cánh chim bằng
Chọn cái chết hiên ngang giòng kiêu hãnh
Anh đã bước theo tiền nhân dũng mãnh
Đem máu mình tô đất Mẹ thân yêu
Tôi ngồi đây trong ngục tối sáng chiều
Qua lỗ gió chắt chiu lùa nỗi nhớ
Có phải Anh đang về trong hơi thở
Thăm bạn hiền hay nhắc nhở điều chi
Vâng - tôi nghe Anh gọi: Dậy mà đi
Dậy nối tiếp chặng đường Anh dang dở
Tôi đã thấy bên kia trời rực rỡ
Ánh bình minh đang nở nụ môi hồng
Nắng xuân về xua giá lạnh đêm đông
Đời trỗi dậy như thành đồng bất tử
Tên của Anh đã đi vào lịch sử
Nhưng giống nòi giữ mãi một niềm thương
Anh đi quét sạch màu sương
Ngày mai nắng ấm quê hương thanh bình
Chia tay giữa chốn ngục hình
Vắt hồn rướm máu khúc tình non sông.
A20 Vũ Bình Nam
1993 A20 Phú Yên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét