24/9/19

THAO THỨC...



A20 Lê Phi Ô
    
Dẫu muôn trùng anh vẫn nhớ về em
Nhớ Hải Vân đèo xõa tóc buông rèm
Bờ vai nghiêng sóng vỗ hờn vong quốc
Biển nhuộm màu tang sau cuộc chiến tàn

Anh vẫn yêu em. Yêu Ngũ Hành Sơn
Yêu Động Huyền Không . Yêu Hòn Non Nước
Ông cha ta bốn ngàn năm dựng nước
Có còn không xứ nhân kiệt địa linh

Bên kia đại dương  anh  sống một mình
Thuốc lá - Cà phê luận bàn thế sự
Thương quá là thương Thu Bồn quê mẹ
Cửa Đại mênh mông anh đón em về

Bốn mươi lăm năm đất nước hôn mê
Cơn đồng thiếp khiến sông Hàn nhỏ máu
Từ.... xa em, anh tháng ngày nương náu
Vẫn nhớ về làn gió mát Hội An

Không bao giờ anh hóa đá Vọng Thê
Bởi trái tim anh vẫn còn thao thức
Đêm qua đêm... anh mơ về  đất nước
Ngày qua ngày... rêu phủ kín sơn khê

Cám ơn em yêu sông núi cận kề
Sao anh thấy ngập tràn cơn bão lửa
Biển! Đảo! Núi! Rừng! Đất đai màu mỡ
Bản Giốc! Nam Quang!  Lạ dấu chân người

Chắc em nhớ sông phải cần có biển
Anh có em vũ trụ của riêng mình
Dù giông bão thuyền xông pha cặp bến
Hạnh phúc cuối đời chờ giọt mưa xuân

Xin lỗi em yêu. Xin lỗi Hải Vân
Xin lỗi Thu Bồn. Xin lỗi  Hội An
Xa ngàn dặm không quên Hòn Non Nước
Anh sẽ về xây dựng lại quê hương. 

A20 Lê  Phi  Ô



VUI BUỒN TRẠI TỴ NẠN



A20 Bùi Đạt Trung

Sau lần bị bắt thứ hai với tội danh “Có hành vi chống lại XHCN”, chúng đem xe Falcon lại chở mình tôi (cứ như Bộ trưởng…) vào trại Phan Đăng Lưu ở Gia định cùng một đêm với NT Nguyễn Ngọc Tiên K.23 (Tư Rè).

Sau 7 tháng không khai thác được gì chúng kêu ra đọc lệnh thả với nội dung như sau:

“Xét hành vi không đáng bị bắt giữ, cho về”. Đọc xong chỉ muốn “mếu” mà thôi, ở yên cũng không xong, thế là trong vòng một tháng tôi đã chuẩn bị “Tìm đường cứu nước”, đi đường bộ qua Campuchia rồi qua Thái Lan.

22/9/19

TƯỜNG VI



 A20 Lê Phi Ô

   Buổi sáng mùa hạ thành phố Baltimore đầy sương mù và se se lạnh. Hôm nay tôi sẽ vào Home Depot để mua một số hoa về trồng, trong đó có loại hoa mà mấy anh bạn Bắc Kỳ của tôi gọi là Tường Vi, cái tên nghe như tên con gái, sắc hoa màu hồng phấn pha nhụy vàng tuyệt đẹp.

   Đang ngồi nghỉ mệt thì cô cháu tôi đi chợ về đến, theo sau là một cô bạn người… tôi không hiểu cô bé ấy là người thuộc quốc gia nào, gương mặt, nước da và vóc dáng nhỏ nhắn giống Á châu hơn là Mỹ. Cô ấy đến gần chào tôi (dĩ nhiên là bằng tiếng Anh), đôi mắt to đen trên gương mặt thật xinh, tôi buộc miệng: - “Đẹp quá !”(nói bằng tiếng Việt), cô bé một thoáng ngơ ngác không hiểu tôi nói cái gì, chợt nhớ ra… tôi xin lỗi và giải thích bằng tiếng Anh, cô bé cười… càng làm cho gương mặt đẹp thêm !

17/8/19

BÊN ĐỜI... QUẠNH HIU !



A20 Lê Phi Ô 
Người vui bên ấy, xót xa nơi nầy… thương hình bóng ai,
Vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm nghe giọt nắng phai.
Đời như sương khói mơ hồ trong bóng tối,
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi… riêng một góc trời ! (1)
   Trực-thăng sau khi bỏ đồ tiếp tế xuống bãi đáp, vội vàng cất cánh vì nếu chậm trễ có thể bị ăn đạn cối 82 ly hoặc đạn hỏa tiễn 107 ly của việt cộng. Từ xa tôi thấy anh bưu tín viên khệ nệ khiêng cái túi đựng thư từ công văn có vẻ nặng nhọc… tôi nghĩ thầm “hy vọng kỳ nầy mình có thư !”. Đã nhiều tháng liên tiếp tôi không nhận được thư của Hồng-Gấm, những lần trước thư của em cũng thưa thớt mà đáng lý phải có đều đặn mỗi tháng.

23/7/19

Hành trình cuộc vượt trại của 7 anh hùng A20


BẢN ĐỒ CUỘC VƯỢT TRẠI TÙ A20

                      

Lên đỉnh Charlie



Núi trùng trùng đường rừng gai góc
dốc lên dốc xuống - lạnh buốt da
đồi trở mình cao theo vạt nắng
nghe hồn tử sĩ khóc bên ta

ôi Charlie đỉnh cao ai nằm lại
đất đá tan hoang - chinh chiến tàn
gió thét gió gào - mây sà xuống
trên nắm xương vùi không khói nhang

châm điếu thuốc cho người chết trẻ
cô đơn giữa đá núi ngổn ngang
lòng ta đau - đau gần nửa kỷ
chưa phai dù lấm bụi thời gian

Charlie ! Yankee ! Delta ! mù trong núi đá
mỗi bước chân - ớn lạnh sống lưng
hố này, vực kia người chết trận
trên đó dưới đây - chết lưng chừng

anh hùng ngã xuống trong bão lửa
có sá gì một nấm mồ ma
hồn thiêng sông núi còn nghiêng ngửa
thương cho người và tội cho ta

nửa đời - ta mơ lên chóp núi
đứng hát ru người giữa cheo leo
bài ca vang dội vào vách đá
như thuở nào ngàn tiếng quân reo

rời Charlie ngước nhìn mây trắng
tụ trên đồi như tiễn như đưa
một lạy biệt người - hồn tử sĩ
ta xuống đồi - giọt nắng lưa thưa

A20 nguyễn thanh khiết
Đồi Charlie 14-03-2018


                      

20/6/19

BỜ VAI MƯỜI SÁU




 A20 Lê Phi Ô

                Anh còn yêu em ngời trong giọt máu,
                Anh còn yêu em bờ vai mười sáu.
                Cánh môi thơm mềm, nồng nàng hương ấm,
                …..Anh còn yêu em ! *

   Chiều nay tôi cho đơn vị dừng quân sớm, dặn dò Sĩ Quan phụ tá kế hoạch đóng quân đêm xong, tôi chọn một tảng đá bằng phẳng cạnh con suối. Đặt ba-lô xuống, lấy giấy báo trải trên tảng đá rồi lôi từ ba-lô ra vỏ chai bia tạm dùng làm bình hoa, 2 chiếc ly nhỏ, nhang đèn và một cái dĩa nhỏ cùng một phong bánh và vài trái cam, quít… như vậy là tôi đã có một bàn thờ dã chiến để cúng, hôm nay là ngày giỗ của Nhung.


12/5/19

ĐIẾU VĂN KHÓC NHÂN SĨ Ignatio PHẠM VĂN TƯỜNG

Thưa quý vị,
Trước anh linh của Nhân sĩ PHẠM VĂN TƯỜNG, toàn thể thành viên của Đại Hội Diên Hồng Thời Đại Chúng tôi xin cúi đầu tưởng niệm và nguyện làm hết sức mình để tiếp tục chí hướng cao cả của Bậc Trưởng Thượng, một đời ấp ủ lý tưởng yêu nước thương dân, hoài bão Phục Hưng Hào Khí Diên Hồng để cùng với toàn thể đồng bào Việt Nam góp phần trong công cuộc Cứu Dân Cứu Nước. Thưa tất cả quý vị,
Trong cõi trăm năm
Bể dâu định cuộc
Mây sầu ngun ngút trời cao,
Gió thẳm sóng xa biển lớn …
NHỚ LINH XƯA:

11/5/19

Hoa…mùa chinh chiến


 A20 Lê Phi Ô

                     Thương em nén tiếng thở dài
                  Nợ em một cuộc tình phai mất rồi ! *

   Tôi chợt thức giấc, miệng khô đắng vì khát. Theo thói quen tôi ngồi bật dậy để tìm nước uống, vừa xoay người chống tay ngồi lên, cạnh sườn trái tôi đau nhói, tôi nằm vật xuống… cơn đau thật khủng khiếp làm trán tôi vã mồ hôi !

   Cái đau làm tôi tỉnh hẳn, những hình ảnh trước khi bị thương hiện rõ mồn một trong trí. Thiếu úy Long Trung Đội trưởng TrĐ1 kiêm Đại Đội Phó nhảy qua một mương trầu vừa khoát tay ra lịnh trung đội tấn công thì trúng đạn khiến anh té sấp xuống không cựa quậy. Trung đội 2 của tôi ở bên phải TrĐ1, tôi cho tràn lên đánh xuyên hông địch để cứu nguy TrĐ1. Cối 82 ly của địch bắn cản tạo thành một vùng khói lửa mịt mù và bây giờ tới phiên tôi bị thương, đang cùng binh sĩ xung phong thì một mảnh đạn cắm vào giữa 2 xương sườn xô tôi té nghiêng và rớt xuống một mương nước. Khi chưa kịp hôn mê, lẫn trong làn khói lửa mịt mù tiếng Trung Úy Đức đại đội trưởng đang điều động đại đội xung phong chiếm mục tiêu… rồi tôi lịm đi.

17/2/19

VUI BUỒN TRẠI TỴ NẠN


A20 Bùi Đạt Trung

Sau lần bị bắt thứ hai với tội danh “Có hành vi chống lại XHCN”, chúng đem xe Falcon lại chở mình tôi (cứ như Bộ trưởng…) vào trại Phan Đăng Lưu ở Gia định cùng một đêm với NT Nguyễn Ngọc Tiên K.23 (Tư Rè).

Sau 7 tháng không khai thác được gì chúng kêu ra đọc lệnh thả với nội dung như sau:

“Xét hành vi không đáng bị bắt giữ, cho về”. Đọc xong chỉ muốn “mếu” mà thôi, ở yên cũng không xong, thế là trong vòng một tháng tôi đã chuẩn bị “Tìm đường cứu nước”, đi đường bộ qua Campuchia rồi qua Thái Lan.

Đường đi này cũng nhiều Hỉ Nộ Ái Ố lắm, người ta bị Hải tặc còn mình thì bị Đạo tặc, nhưng chuyện hơi dài, để lúc khác vậy…

Kẹt ở Miên 2 tháng, đến tháng 9 thì qua đến Thái Lan và vào trại Phanatnikom, một trong 3 trại tỵ nạn của Thái, 2 trại kia là Sikiu thuộc biên giới Thái Miên, còn trại cuối là SongKhla gần biên giới Thái Mã.

15/2/19

"CHỨC SẮC" trong TÙ





Vào thời điềm 1984; lúc đó tôi đang ở trại B của A.20 Xuân Phước, những đặc tính thường xảy ra với các trại là: chuyển trại, chuyển nhà hay chuyển "Đội". Mục đích để hóa giải những âm mưu nổi loạn hay vượt ngục cùng những lý do khác....

Thời gian lạnh lùng trôi đi, "Lịch" cứ mỗi ngày mỗi chồng chất không biết khi nào ngừng. Lúc đó một đội Tù gồm 3 Tổ, điều hành đội gồm Đội Trưởng, Đội Phó,Thư ký và 3 Tổ Trưởng.


14/2/19

Chiến tranh và Hòa bình



Hồi Ký Chiến Trường – A20 Lê Phi Ô

   Trước ngày ký kết Hiệp Định Paris chừng 3 tháng (gần cuối năm 1972) lúc đó tôi (người viết) đang là Tiểu Đoàn Phó TĐ344/ĐP nhận lệnh hành quân liên tục. Nhiệm vụ chính là vừa lùng địch vừa tìm những tản đá lớn trong rừng, càng lớn càng tốt có bề mặt bằng phẳng để vẻ cờ VNCH nền vàng 3 sọc đỏ để việt cộng không bảo với Ủy Ban Quốc Tế kiểm soát đình chiến rằng đó là vùng đất của chúng theo mưu đồ giành Dân, lấn Đất kiểu ngưng bắn “Da Beo”.

   Khi hành quân, chúng tôi mang theo cờ vải c lớn để treo trên ngọn cây cao và sơn để vẽ cờ VNCH trên những tản đá lớn để khi Trực Thăng chở Ủy Ban Kiểm Soát Đình Chiến bao gồm nhân viên của 4 nước tham dự Hội Nghị Paris mà 2 nước thuộc phe cộng sản và 2 nước thuộc khối tự do, họ sẽ căn cứ vào vùng đất có treo cờ VNCH để xác nhận vùng đất đó của ta (kế hoạch nầy từ trung ương đưa xuống đã phá hỏng được âm mưu giành dân lấn đất của bọn “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam VN” trước Hội Nghị Paris).

  

26/11/18

LỐI THU XƯA


A20 Lê Phi Ô
  
Sáng nay vừa nhận được bài thơ của chị Uyên Thúy Lâm từ Boston, Massachusett:
TÌM NHAU
(tặng Huynh Lê Phi Ô)
Thời hoa niên yêu em không ngỏ,
Để bây giờ năm tháng tìm nhau.
Vẫn mơ ước vẫn hoài nhung nhớ,
Thu sang mùa vàng lá rơi mau.

4/8/18

Phượng !


A20 Lê Phi Ô

Có tiếng động nơi bực thềm, tôi xoay người nhìn ra cửa và… bỗng nhiên tim đập mạnh làm tôi choáng váng giây lát, miệng khẽ gọi:

- Phượng.... Phượng ! 

Cô gái dạ nhỏ một tiếng và hỏi lại: 
        
- Chú… à anh… anh gọi em hả ?

Tôi ngơ ngác:

- Không…ờ…không...

Cô gái hơi tròn mắt rồi xoay người để tránh cặp mắt tôi đang ngơ ngác như kẻ mất hồn. Tôi nhìn sửng em như bị thôi miên, những hình ảnh của một thời quá khứ xa xăm hiện về trước mặt thật rỏ và cũng thật gần.

Tôi ước chừng tuổi em chưa tới 30, Phượng của tôi bây cũng đã hơn 60 nên không thể nào là em được. Nhưng sao giống quá, khuôn mặt, vóc dáng bên ngoài và cả miệng cười tôi không thể nào biết đích thực ai là em và ai là… Phượng của tôi.
    
                                                *****


10/6/18

Xuống Đường 10-06-2018


A20 Nguyễn Thanh Khiết

                 "chống gậy xuống đường"