A20 Lê Phi Ô
Dẫu muôn
trùng anh vẫn nhớ về em
Nhớ Hải Vân đèo
xõa tóc buông rèm
Bờ vai
nghiêng sóng vỗ hờn vong quốc
Biển nhuộm màu tang
sau cuộc chiến tàn
Anh vẫn yêu em. Yêu Ngũ Hành Sơn
Yêu Động Huyền Không . Yêu Hòn Non Nước
Ông cha ta bốn ngàn
năm dựng nước
Có còn không xứ nhân
kiệt địa linh
Bên kia đại
dương anh sống một mình
Thuốc lá - Cà phê
luận bàn thế sự
Thương quá là thương
Thu Bồn quê mẹ
Cửa Đại mênh
mông anh đón em về
Bốn mươi lăm năm đất
nước hôn mê
Cơn đồng thiếp
khiến sông Hàn nhỏ máu
Từ.... xa em,
anh tháng ngày nương náu
Vẫn nhớ
về làn gió mát Hội An
Không bao giờ anh
hóa đá Vọng Thê
Bởi trái tim anh vẫn
còn thao thức
Đêm qua đêm... anh
mơ về đất nước
Ngày qua ngày... rêu
phủ kín sơn khê
Cám ơn em yêu
sông núi cận kề
Sao anh thấy ngập
tràn cơn bão lửa
Biển! Đảo! Núi!
Rừng! Đất đai màu mỡ
Bản Giốc! Nam Quang!
Lạ dấu chân người
Chắc em nhớ sông
phải cần có biển
Anh có em vũ trụ của
riêng mình
Dù giông bão thuyền
xông pha cặp bến
Hạnh phúc
cuối đời chờ giọt mưa xuân
Xin lỗi em yêu. Xin
lỗi Hải Vân
Xin lỗi Thu Bồn. Xin
lỗi Hội An
Xa ngàn dặm không
quên Hòn Non Nước
Anh sẽ về
xây dựng lại quê hương.
A20 Lê
Phi Ô