A20 nguyễn thanh khiết
III. Những chuyến đi quên về
1. Rừng đã
phai chưa
Mùa
hè, những đụn cát bỗng nhiên nóng hơn, dưới cái nắng tháng tư theo những cơn
gió thỉnh thoảng thổi qua khe lá. Đất Bình Thuận quả không thương người, không
thương những đứa con da vàng đang giẫy chết trong Rừng Lá. Mưa không về, con
Suối Lạnh tang thương phơi những lớp đá cuội dưới đáy, từng tảng rong rêu màu
đỏ gạch nổi lều bều trên mặt nước. Con suối chạy ngang qua một thung lũng hẹp
dẫn vào trại giam, nơi mà hàng ngàn tù nhân đang chết dở vì thiếu nước.
Buổi
chiều, dưới cái nóng như lò lửa sau một ngày chật vật dưới đám lồ ô. Cắt, cưa,
đục đẽo, để dựng lên một căn nhà mới nằm bên lộ chính dẫn vào trại.
Khu
A của trại giam Z30D, thuộc địa bàn Bình Thuận, Hàm Tân. Căn nhà có cái tên rất
tội nghiệp “Nhà hạnh phúc”, đó là nơi thân nhân của những người tù ở khu A làm
nơi thăm nuôi, gặp mặt.