A20 Vũ Ánh
Cái hậu của một cuộc chiến
Sau
cuộc gặp gỡ qua bữa nhậu đó, tôi có thêm một người bạn. Tuy là thương phế binh
thuộc về một phe là đối phương của chúng tôi trước ngày 30 Tháng Tư năm 1975,
nhưng trong cuộc sống Hoàn có những suy nghĩ tiến bộ và cởi mở. Hoàn nói: “Cả
anh lẫn bọn em đều là những người thất bại cả. Nói chung là như vậy, chỉ bọn
cầm quyền bòn rút của công là những kẻ thắng lợi. Cứ suy cho rộng hơn thì cả
dân tộc này đều thua hết, chỉ vài trăm ngàn đứa nắm quyền mới không ở phe thua
như chúng ta”.
Năm
1992, một tháng sau khi tôi đi định cư tại Hoa Kỳ, Hoàn bị bắt trong vụ tranh
chấp giữa Câu Lạc Bộ Kháng Chiến và Quân Khu 7. Tính có viết thư cho tôi biết
tin Hoàn bị bắt, nhưng anh không thể nói rõ chi tiết được và sau đó tôi bặt tin
Tính.
Phải
nói rằng, trong suốt 3 năm kể từ khi ra khỏi trại cải tạo cho đến lúc bước lên
chiếc TU-134 của Hàng Không Việt Nam để sang Thái Lan, những người bạn thương
phế binh của tôi, thuộc cả hai phe, đã trở thành những hình ảnh trong sáng về
tình bạn mà tôi không bao giờ quên được. Ðành rằng trong số những người sống
cầu bơ cầu bất như họ, không thiếu chi những kể sống thiếu nhân cách, nhưng nói
chung thì đều do hoàn cảnh cả và việc giữ gìn nhân cách trong giai đoạn ấy là
một việc làm khó khăn vô cùng.