Bạn
thân mến!
Tạm
thời mình chưa lộ diện... xin bạn hiểu cho!
Đây
là 1 trong những bài mình cõng từ trong trại về...
Vẫn
mang theo nó suốt những năm còn lại trong tù...và mãi đến hôm nay.
Gửi
bạn bài thơ viết về 1 cán bộ Việt Công tên Đại úy Vương Đệ.
Suốt
đời làm công an vác súng dài....
Cuối
cùng hắn đã đứng về phía ta như nội dung trong bài thơ.
Do
chúng đem tù chính trị đi giấu không cho gặp phái đoàn...
Khi
về phòng, điện cúp và mọi thứ lặng câm. Nhờ chính Vương Đệ đã thông tin và cho
mình biết... về một "cú lừa ngoạn mục...."
Tuy
có đoán già đoán non... có thông tin mà không đáng tin cậy!
Sự
việc đã rồi... tất cả anh em tuyệt thực trong 3 ngày biểu tình bất bạo động
Cuối
cùng mình đã chiến thắng và đối phương nhượng bộ.
Tuy
nhiên, chúng đã đáp trả bằng cách chuyển ra Bắc 150 người sau đó vài tháng.
Tất
cả những người tham dự là cựu tù Xuân Phước và những người Việt Kiều từ Pháp- Mỹ-
Canada và những chiến hữu xâm nhập biên giới của MT. Hoàng Cơ Minh - Lê Quốc
Túy đều bị chuyển ra Bắc hết.
Còn
lại một số làm chuyên môn và những người tin tưởng nó giữ lại.
Vương
Đệ thì chúng đã nhốt, cùm gông, đánh đập và sau này đưa ra Bệnh viện Tuy Hòa
Theo
người địa phương nơi trại Xuân Phước họ nói:
-
Nó đã chích thuốc gì đó, cho là "tên này" bị thần kinh và Vương Đệ
"hắn" đã chết sau đó mấy tháng.
Vợ
con bị đuổi ra khỏi khu gia đình... kỳ thị từ người lớn đến những đứa trẻ đã từng
chơi và học tập với nhau...
Sự
việc này ai đã tham gia trong cuộc biểu tình đó, không ai mà không biết.
Thân
ái.
A
20 “dấu tên”
6/2011
Vương Đệ - Người chiến sĩ bỏ quên!
“Hắn” đã chết
chẳng ai màng biết tới!
“Hắn” đã
đi… một bước ngoặc thương đau
Có con người
thầm lặng bước theo sau
Cuộc đấu
tranh căm go vì vận nước!
Chúng tôi
bên đây, ngày Nhân Quyền Liên Hợp Quốc
Đang gào
lên tranh đấu cho quê hương mình
NHÂN QUYỀN
VIỆT NAM là tiếng nói anh minh
Cho tất cả
toàn dân thoát khỏi lầm than - ngục tối…
Những cùm
gông A20 vùng lên vang tiếng gọi
Hãy chung
vai tay xiết chặt bàn tay
Hãy dơ cao
ngọn cờ tự do vì vận nước hôm nay
Cả không
gian thung lũng tử thần rung rinh lánh động
Đòi hơi thở
và người dân phải được quyền sống
Hỡi tự do
đâu! Tổ quốc đâu! Hỡi mẹ Việt Nam ơi!
Hỡi những
anh linh ẩn khuất dưới chân đồi
Trong rừng
sâu, suối khe hay núi cao - vực thẳm!
Máu quá nhiều,
mồ hôi và nước mắt
Những anh
em trong cái chết từ từ…
Những bộ
xương khô gào lên từ vực tối thâm u!
Cho ngày
NHÂN QUYỀN VIỆT NAM lung linh bừng sáng,
Cho dân tộc
Việt hằng ngàn năm kiêu dũng
Đang bị đọa
đày, dày xéo bởi thuyết ngoại lai
Hỡi con Rồng,
cháu Tiên của thế hệ hôm nay
Hãy đào mồ
chôn sâu học thuyết Marx
Hãy vất đi
tất cả hào quang, tự tôn bọn vong thân nhục bản
Lịch sử
muôn đời kết án tội đồ kia
Mấy triệu
người nằm xuống trên mảnh đất phân chia
Trên biển cả,
vượt đồi cao đi tìm tự do dù là cái chết!
Ngày tháng
tối đen trong lòng dân oan nghiệt
Đang nhận
chìm một đất nước bi ai!
Cùng người
Việt sao ngậm đắng chua cay
Kẻ bội phản
tổ tiên, con cháu Vua Hùng man rợ!
Những Minh
- Giáp- Đồng - Chinh và loại hèn tôi tớ!
Trả lời đi,
dù mãi mãi ngàn sau.
Có một anh
hùng “đồng chí” bên kia đã ngoảnh đầu
Đang gào
lên: “ĐẢ ĐẢO BỌN CỘNG SẢN VIỆT NAM khát máu!
Hỡi các anh
ơi! Người Việt Tự Do tranh đấu
Bọn chúng
“thằng Bàng - Bôi” đang rình, nổ súng giết các anh!
Chúng ngậm
máu phun người, miệng lưỡi hôi tanh
Các anh hãy
vững ngọn cờ thiêng liêng tổ quốc!”
Tôi đã thấy
người anh gục trên chòi gác
Rồi sau
cùng chúng đã giết anh
Vương Đệ
người con miền cực Bắc xứng danh
Đã nằm xuống
cũng vùng thung lũng tử!
Tôi và anh
mãi là con muôn thuở
Mẹ tự do và
Tổ quốc vinh quang…
1994.
A 20 (dấu
tên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét