Bởi tình tụ tán từ muôn kiếp
trăng nửa phần trôi phương lênh đênh
chiều quanh bếp muộn thềm thôn vắng
cuộc rượu đêm tàn vỡ chén xưa
Lương Sơn xa lắc đồi rỉ máu
ta ngựa cuồng quay quắt chiến trường xưa
đồng đội cũ đâu lưng từ nỗi chết
suy gẫm đời chung thân thế phiêu du
biển gầm
núi hú
Quân tàn rã
lịch sử sang sông
bão tố tràn
ráng chiều đỏ quạch
trăng tận tuyệt
thời biển dâu
cung kiếm bóng chiều sương
về đây ngồi ngóng triền sông cũ
chợt thấm vô cùng thương tích xưa
tháng Tư bẻ súng
chàng tự sát
buổi oan khiên tận khốc bạt ngàn lau
bờ bãi vắng chút tình chôn đáy nguyệt
thôn chơ vơ lầm lũi bến đời xa
chiều trở rét môi hôn nào sưởi ấm
môi hôn say thoáng động bóng chiều mưa
xưa gặp anh bên cầu Phan Rí cửa
áo trận mệt nhoài
giạt từ Tuy Phong đến
chàng ưu sầu vô vọng đêm về đâu
vạt nắng đường sâu
chiều liêu xiêu đổ
hồn đi hoang đồng thiếp
trượt bên sông
tiến thoái cuộc cờ
bên bờ tuyệt lộ
cõi điêu linh
vũng xoáy tận cùng suy
thế rồi lực tàn
cuối trời gãy kiếm
thân xác xơ
trận chết
cùng đường
Quân về xuôi
mù mịt chốn phương Nam
mịt mùng chiến trận
mây lửa mông mênh
đứng chênh vênh
biển dựng sóng phù hư
một mùa trăng vỡ
cuộc tình long đong
một thời tan tác lũ
Anh xa xuôi
mồ vô chủ xương tàn dần
Em hiu quạnh
bãi đời xuôi hoá động
Tình cho nhau
lạnh cháy tuổi tràn xuân
tháng Tư bẻ súng
Chàng phiêu giạt
rời Sông Pha cùng đơn vị bơ vơ
chinh chiến tràn qua
bạc tóc tuổi chưa già
Nước mất rừng mưa
ngậm ngùi quê quán cũ
dòng sông Lâu đá tạc vết chàm sâu
tuyến trận điêu ngoa
thân xưa làm Lính
rừng âm u vần vũ tiếng quân xa
khuya Mương Mán
đường qua Ga hiu hắt
đơn vị tàn
sông núi cũng xác xơ
đêm xa phòng tuyến
đêm khuất lấp
chiều xuống rừng mây
chiều lất lây
kiếp lận đận thân sâu đành nuốt hận
nghe giông xa não nuột ngóng chân trời
tháng Tư đêm đen
đồi Chiêm rực lửa
trời sông Lâu trôi cuối mùa xuân
khổ nạn chập chùng
bèo trôi vạn hướng
ngày lê thê đoài đoạn liếp tầng mây
về qua bên sông
gió trầm luân se sắt
gió chiều xoay
đời Lính trận rách bươm
Em trồng một đóa hoa trên đá
vỡ nát tàn phai một cuộc tình
ngày ấy bên sông tàn nắng mật
chiều vàng rớt lại giọt thiên thu
trăng nửa phần trôi phương lênh đênh
chiều quanh bếp muộn thềm thôn vắng
cuộc rượu đêm tàn vỡ chén xưa
Lương Sơn xa lắc đồi rỉ máu
ta ngựa cuồng quay quắt chiến trường xưa
đồng đội cũ đâu lưng từ nỗi chết
suy gẫm đời chung thân thế phiêu du
biển gầm
núi hú
Quân tàn rã
lịch sử sang sông
bão tố tràn
ráng chiều đỏ quạch
trăng tận tuyệt
thời biển dâu
cung kiếm bóng chiều sương
về đây ngồi ngóng triền sông cũ
chợt thấm vô cùng thương tích xưa
tháng Tư bẻ súng
chàng tự sát
buổi oan khiên tận khốc bạt ngàn lau
bờ bãi vắng chút tình chôn đáy nguyệt
thôn chơ vơ lầm lũi bến đời xa
chiều trở rét môi hôn nào sưởi ấm
môi hôn say thoáng động bóng chiều mưa
xưa gặp anh bên cầu Phan Rí cửa
áo trận mệt nhoài
giạt từ Tuy Phong đến
chàng ưu sầu vô vọng đêm về đâu
vạt nắng đường sâu
chiều liêu xiêu đổ
hồn đi hoang đồng thiếp
trượt bên sông
tiến thoái cuộc cờ
bên bờ tuyệt lộ
cõi điêu linh
vũng xoáy tận cùng suy
thế rồi lực tàn
cuối trời gãy kiếm
thân xác xơ
trận chết
cùng đường
Quân về xuôi
mù mịt chốn phương Nam
mịt mùng chiến trận
mây lửa mông mênh
đứng chênh vênh
biển dựng sóng phù hư
một mùa trăng vỡ
cuộc tình long đong
một thời tan tác lũ
Anh xa xuôi
mồ vô chủ xương tàn dần
Em hiu quạnh
bãi đời xuôi hoá động
Tình cho nhau
lạnh cháy tuổi tràn xuân
tháng Tư bẻ súng
Chàng phiêu giạt
rời Sông Pha cùng đơn vị bơ vơ
chinh chiến tràn qua
bạc tóc tuổi chưa già
Nước mất rừng mưa
ngậm ngùi quê quán cũ
dòng sông Lâu đá tạc vết chàm sâu
tuyến trận điêu ngoa
thân xưa làm Lính
rừng âm u vần vũ tiếng quân xa
khuya Mương Mán
đường qua Ga hiu hắt
đơn vị tàn
sông núi cũng xác xơ
đêm xa phòng tuyến
đêm khuất lấp
chiều xuống rừng mây
chiều lất lây
kiếp lận đận thân sâu đành nuốt hận
nghe giông xa não nuột ngóng chân trời
tháng Tư đêm đen
đồi Chiêm rực lửa
trời sông Lâu trôi cuối mùa xuân
khổ nạn chập chùng
bèo trôi vạn hướng
ngày lê thê đoài đoạn liếp tầng mây
về qua bên sông
gió trầm luân se sắt
gió chiều xoay
đời Lính trận rách bươm
Em trồng một đóa hoa trên đá
vỡ nát tàn phai một cuộc tình
ngày ấy bên sông tàn nắng mật
chiều vàng rớt lại giọt thiên thu
Cái trọng Ty
Trích Thư Quán Bản Thảo
Tập 32 tháng 7-2008
Kính gởi CÁC BẠN đọc để nhớ tháng tư ngày bi thảm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét