20/1/11

Tôi Ở Lại Đây



Tôi ở lại đây
Trên đất nước Việt nam này
với triệu triệu đồng bào
Nối tiếp bốn ngàn năm lịch sử

Tôi ở lại đây
sống bên loài qủi dữ
Những ngày ấy sẽ vô cùng khốn đốn,

Tôi ở lại đây
Với vầng trăng khiêm tốn
Khi khuyết khi đầy
                           - tri kỷ lúc cô đơn …
Chuyện muôn ngươì như lửa đốt từng cơn
…sao lũ chúng chỉ cười trên dối gạt ;

Có lâu đâu
Mà vàng tan đá nát !
Có lâu đâu
Trời đất cũng sật sùi
Và bể khổ muôn người
Chảy thành những giòng sông nước mắt .

Tôi ở lại đây
Tháng năm dòng Xuân Thu ngây ngất
Dối gạt ! Hận thù ! Tình thương và những lòng chân thật
Vui những cái vẫn còn
Buốn những gì đã mất
Chia sớt cùng nhau câu cười tiếng khóc…

Tôi ở lại đây
Tháng năm dài trắng tóc
Đen sạm cuộc đời
Và mơ ước vẫn xanh tươi ;

Tôi ở lại đây
               và đã sống rất ngươì
Những tháng năm ấy tưởng không bao giờ trôi hết
Tủi nhục, tù đày
Xác thân mỏi mệt
Trong nỗi khốn cùng, tôi vẫn bước hiên ngang

Mẹ ơi ! đừng khóc nữa
Em ơi ! ngẩng mặt nhìn
Màu trời xanh rạng rỡ
Đời chưa hết niềm tin

Tôi ở lại đây
ngày tháng rong tìm
Những bạn đồng hành
Hẹn gởi đời mình vào sông xanh núi biếc.
Những người bạn vừa mới quen nhau
Đã vô cùng thân thiết
Vì có cùng một tổ quốc đau thương…

Tôi ở lại đây
Áo nhuộm bụi đường
Đôi dép nát còn vương mùi cỏ úa
Vẫn vững bước đi vào những lối chông gai
Khổ đau nào mà chẳng phải rất dài
Nên lòng cứ cười vui  cho ngày mai tới
Dồn hết hận thù đổi mùa xuân mới
Cho trời kia ấm lại những đường trăng ;

Tôi ở lại đây
Lòng rạng ngời như ngọn hải đăng
Được sáng lên bằng niềm tin tất thắng
Bằng ý chí quật cường
Và gian truân không hề lùi bước
Tôi ở lại đây
những nẻo đường xuôi ngược
Cơm áo cuộc đời nặng lắm đôi vai
Vì Tổ quốc – Tương lai
Lòng bỗng như trời xanh – mắt biếc.

Bé thơ ơi
Có cái gì tha thiết
Trên môi cười, trong ánh mắt long lanh
Rồi mai đây trên những nẻo đăng trình
Anh xin mượn làm hành trang bé nhé !

Tôi ở lại đây
Chiều tiễn đưa rớm lệ
những ngươì đi không biết đến phương nào
mối hận lòng ngùn ngụt với trăng sao
Chỉ có ra đi và cái chết

Tôi ở lại đây
Vì không thể nào đi hết !
Bao nhiêu triệu ngươì đang lết giữa trầm luân
Tìm tự do đâu phải chỉ riêng mình
Mà mong ngóng một con thuyền không bến đỗ…

Thân lữ thứ
Cuộc đời nhiều thua lỗ
Mà anh ơi – sông núi vẫn cần ngươì !
Ta ở lại đây !
Dù thân xác mấy dập vùi
Vẫn ấm trong ta niềm tin lịch sử ;

Lũ chúng nó điên cuồng như quỉ dữ
Thì bạo Tần kia; rồi thành quách cũng tan hoang !
Ngồi lại đây
nhịp khúc kết đoàn
Cho tiếng hát vang lừng bốn bể
Cờ tự do tung bay trời ngạo nghễ
Dục những cánh bằng nương gió vút bay cao

Ta ở lại đây
sống với đồng bào
chia nỗi xót đau; chung niềm xúc động
Trước Tổ quốc suy vong
Nhìn lịch sử đổi dòng
Ôi thương quá, Việt nam vô cùng thân thiết
Giữa khổ đau
bạo tàn
và oan nghiệt
Chỉ còn đây một đất nước tan hoang

Chỉ còn đây con tim đập rộn ràng
Và một quyết tâm
Dựng đời Nhân Bản .

Nguyễn sông Côn – Đào Đăng Nhẫn.
1995-1996
k3 –Z30A Xuân Lộc
(nguyên giáo sư Văn Sử Trung học Nha trang)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét